Còn lại trong đời

Trong thế giới tràn đầy mộng mị
Gương mặt, ánh mắt cả thân hình ngày cũ
Chập chờn buồn, đau nhói tim tôi
Thầm trách, thầm mong, thầm mạnh mẽ
.
Những vần thơ, không còn những xúc cảm ngày qua
Vì sao?

Nhận xét

  1. Đừng hỏi vì sao
    Thơ không còn cảm xúc?
    Hãy hỏi tâm hồn mình
    Cạn xúc cảm rồi sao?
    Làm mới tâm hồn
    Bằng cách gì đây?
    Có phải chính thân xác đưa nhau vào mộng mị?
    Gương mặt cười...
    Ánh mắt sáng chơi vơi...
    Dẫu chỉ là phi lí
    Trong khổ đau cảm xúc lại trào...

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mưa nước mắt

Tưởng niệm

Một.