Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2014

Soi gương

Đôi khi ta buồn ! Nhưng ta nào biết. Ta say! Say trong cuộc vui giả tạo. Có bao giờ dám soi gương Sau những đêm dấn thân và chìm đắm? Sợ rằng! Ta chẳng nhận ra ta. Xót xa, giả tạo. Mặt nạ nào giúp em qua nỗi đau???

Đọng lại

Người rủ em trốn nắng Nắng mùa này rát da Em muốn đi trốn nắng Phòng lạnh chờ đôi ta. . Trách ta dại khờ quá Xa nhau tốt hơn chăng Dẫu mai buồn lặng lẽ Thôi đành - trốn nhau thôi. . Mồ côi!

Cà phê trưa

Cứ ngỡ nổi buồn sẽ không bao giờ đến nữa từ ngày em đi. Hôm nay ngồi một mình với tách cà phê trưa mới nhận ra mình ta đang buồn. Ngày ấy đã xa lắm rồi, chỉ còn đọng lại vài ký ức mỏng manh. Ta không buồn vì ngày xưa cũ nữa thì lại chơi vơi trong hiện tại đắng lòng. Ừ, thì chỉ là bong bóng xà phòng. Vỡ nhanh thôi mà em. Cảm giác ấy ngỡ dành cho người ấy, nay cho em theo những lặng im. Nắng tháng tư cho ta nhiều niềm nhớ, cho ta nhiều nỗi buồn. Ngày em đi ta mang những lặng im. Tìm trong tim có những gì sót lai????

Em tôi

Tháng tư EM mang về màu nắng Màu của chói chang, nóng rát da người Thương em Những dòng đời đan chéo Trói thân mình vào những hư hao!