Bài đăng

Có bao giờ

Có bao giờ em quên mất anh Quên dòng sông xanh muôn đời vẫn chảy Quên con đò chiều hờ hững ngắm hoàng hôn ... Có bao giờ em quên mất anh Quên vòng tay ôm, nụ cười tươi roi rói Quên luôn những vòng quay xe đạp Chiếc xe theo chúng ta những năm tháng đến trường. ... Có bao giờ em quên mất anh Những hẹn hò bị thầy cô bắt gặp Ly nước mía ngọt ngào, nụ cười em ngượng ngập Chợ chiều rồi, cũng phải về thôi. ... Có bao giờ em quên mất anh Như anh vừa thảng thốt "em có nhớ tôi không" ... Có bao giờ em quên mất anh Như chính anh đã quên mất chính mình

Tình yêu

Có tình yêu như mũi dao Cắm vào tim chảy máu Những con đau thắt ngực Dường như không phai mờ . Có tình yêu như cánh sen Dịu hiền toả hương sắc Những buổi sáng vàng ươm Sao không trong ký ức? . Có tình yêu thỗn thức Như ngọn lửa trong lò Đang điên cuồng nhảy múa Lòng ta vẫn thờ ơ! . Có tình yêu như thể Ta trở về đơn côi...

Dứt cơn say

Ta gieo trong gió hương tình Người đi theo gió dứt tình ta đi Uh thôi, cũng đã một thì Ươm tình nảy nở cho tình ra đi.  . Nhắc đi nhắc lại làm gì Ngàn thương vạn nhớ một lời gió trôi Thôi còn chi chút tơ lòng Vương mang cho lắm khóc thầm được không?!

Trong cơn say

Người ta say, say rồi lại tỉnh.  Còn tôi không say nên có tỉnh lại bao giờ.  Ngàn lời nói, giờ đã là quá khứ.  Đớn đau nào rồi cũng sẽ trắng tay!!! . Có một thứ gọi là cái tôi.  Nó to lắm, nhưng cũng đành lòng vậy Cuộc chơi nào cũng đến lúc chia tay Trong cơn say thì còn gì không thật!! . Thiệt là, đau lòng quá!!! 

Sông mưa

Trách tim mình vô tội Suốt đời vẫn cứ đau Trách óc mình vô cớ Suy thêm nhiều nghĩ vắn . Mong với manh tình cạn Lửng với lơ ơ thờ Ta với ta mất hút Cuối trời cạn niềm thương

Soi gương

Đôi khi ta buồn ! Nhưng ta nào biết. Ta say! Say trong cuộc vui giả tạo. Có bao giờ dám soi gương Sau những đêm dấn thân và chìm đắm? Sợ rằng! Ta chẳng nhận ra ta. Xót xa, giả tạo. Mặt nạ nào giúp em qua nỗi đau???

Đọng lại

Người rủ em trốn nắng Nắng mùa này rát da Em muốn đi trốn nắng Phòng lạnh chờ đôi ta. . Trách ta dại khờ quá Xa nhau tốt hơn chăng Dẫu mai buồn lặng lẽ Thôi đành - trốn nhau thôi. . Mồ côi!