Bao năm xa quê hương chưa lần về Nước mắt trắng tràn đồng ký ức Những con người rất thực Mà bây giờ ta chẳng biết là ai. . Những đứa trẻ cùng dắt tay chơi năm mười, cùng nhau chơi đuổi bắt rồi cùng nhau vượt nước ngập đến trường những năm tháng thê lương... không vươn chút bụi . Bây giờ chẳng nhớ được mặt ai, tên ai cũng chưa bao giờ gặp lại đi lướt qua tuổi thơ nước ngập tràn bờ... . Cả cuộc đời, không đếm hết những trần ai cũng không tính được bao người ta qua lại thân quen, xa lạ... Để bây giờ, vội vã... ta không nhớ được ai